Toàn bộ Nam Phong Quán ngập trong một mùi hương hoa dịu nhẹ, càng lên cao, hương hoa càng dày đặc.
Khi dừng lại trước ghế lô cuối cùng trên tầng ba, Trường Tuệ thật sự không nhịn được, đưa tay che miệng, liên tục hắt hơi mấy cái. Vốn đã quen với hương lãnh đạm, nhàn nhạt tỏa ra từ người Mộ Yếm Tuyết, nàng thật sự không chịu nổi thứ huân hương quá nồng đang vây kín xung quanh. Cảm giác như toàn thân đều bị ngâm trong thứ mùi hoa khô héo ấy, khiến mũi nàng ngứa ngáy khó chịu.
Ngay khoảnh khắc cánh cửa phòng được đẩy ra, mùi hoa lại càng thêm nồng.
“Tuổi tuổi.” Ánh Tuyết đang đứng trong phòng chờ nàng.
Đêm nay, hắn khoác lên người một bộ phi bào thêu hoa, tóc búi lơi, nửa khuôn mặt giấu sau chiếc mặt nạ hồ ly màu đào. Đứng trên bục cao, hắn xinh đẹp yêu mị như một hồ yêu bước ra từ tranh vẽ, khó trách phía dưới các khách nhân gần như phát cuồng, không ngừng đưa tay nâng bảng.
Nếu không phải người ra tay cuối cùng là Trường Tuệ, e rằng buổi đấu giá hôm nay chưa dễ gì kết thúc sớm như thế.
Trên mặt vẫn đeo chiếc mặt nạ ấy, Ánh Tuyết bước tới, khẽ nâng tay nàng lên, rồi nhẹ nhàng áp tay nàng lên mặt nạ của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT