Không gian âm u, khép kín trong ngục tối, mùi huyết khí nồng nặc, gây choáng ngợp.
Trường Tuệ đứng ở cuối hành lang tối tăm, gần ngọn nến chập chờn, ánh sáng yếu ớt khiến nửa thân ảnh của nàng chìm trong bóng tối. Chính vì thế, nhóm ngục vệ mới lầm tưởng nàng là kẻ cắp, khi thấy nàng lén lút ẩn mình ngoài cửa ngục, đã lớn tiếng quát.
Âm thanh đao rút ra chói tai, khiến Trường Tuệ giật mình, theo phản xạ lùi lại một bước.
Khi nàng kịp phản ứng, đã cảm thấy mình bị ai đó ôm chặt từ phía sau. Mặc dù nàng không nhìn thấy khuôn mặt của người đó, nhưng rõ ràng hắn đã nhận ra nàng là ai.
“Tuệ Tuệ?” Một hơi thở ấm áp vờn bên tai, hòa cùng huyết khí nồng nặc trong ngục, khiến Trường Tuệ cảm nhận được một mối nguy hiểm rõ rệt.
Nàng biết rằng không có thời gian giải thích hay tìm lối thoát, quyết định tấn công trước, không đếm xỉa gì đến Mộ Yếm Tuyết mà lớn tiếng mắng đám ngục vệ: “Các ngươi mắt mù sao? Ngay cả bổn cung mà cũng nhận không ra?!”
Khi ánh đuốc chiếu sáng gần hơn, khuôn mặt Trường Tuệ lộ rõ, ngục vệ cũng nhìn thấy người đứng sau nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play