Trường Tuệ bị đánh thức bởi một cái vuốt nhẹ lướt qua trán.
Lòng bàn tay phảng phất hàn sương, dọc theo trung tâm mi tâm lướt tới đuôi mắt, mềm nhẹ, ngưa ngứa, như một sợi gió lạnh vô hình đang trêu đùa sợi mi dài đang đẫm hơi sương. Gió đêm trong lồng giam không ngớt lùa qua, lạnh buốt, thể lực nàng đã sớm cạn kiệt, đầu óc mê muội. Nàng rất cố sức mới có thể mở mắt, đôi đồng tử vô hồn, ánh nhìn tản mát không có tiêu cự.
“Mộ Giáng Tuyết…” Giọng nàng khàn khàn, “Là… ngươi sao?”
“Là ta.” Tay hắn mang theo lạnh ý áp sát khuôn mặt nàng, hô hấp phả ra gần kề, trán đã đặt lên song sắt.
Nàng không thấy được, nên không biết khoảng cách giữa hai người lúc này gần đến dường nào. Nếu không có lớp sắt giam giữa, chỉ cần hơi nghiêng người, nàng đã có thể vùi vào lòng hắn, ngẩng đầu là có thể chạm môi vào hắn rồi.
“Là ta vô dụng.” Thanh âm trầm thấp vang lên giữa lồng giam lạnh lẽo, giọng điệu hắn như thấm đẫm nỗi cô đơn kéo dài vô tận.
Trường Tuệ lắc đầu, chậm rãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT