“……”
Trường Tuệ bị xóc mà tỉnh lại.
Mở mắt ra, tầm nhìn chỉ là một mảnh u ám mơ hồ, nàng thử chớp mắt vài cái nhưng vẫn không thay đổi gì, lúc này mới bàng hoàng nhớ ra, đôi mắt nàng đã hỏng, đã sớm không còn có thể nhìn thấy được gì nữa.
“Tuệ Tuệ?” Bên tai truyền đến giọng của Mộ Giáng Tuyết.
Một bàn tay  lớn đỡ lấy sau gáy nàng như ôm trọn cái cổ nhỏ vào trong lòng bàn tay , Mộ Giáng Tuyết dường như đang vội vã di chuyển, hạ giọng hỏi: “Đỡ chút nào chưa? Còn đau đầu không?”
Trường Tuệ khẽ lắc đầu, nhưng vẫn nghe thấy xung quanh có tiếng bước chân dồn dập. Tuy từng bước đều được hạ rất nhẹ, nàng vẫn có thể phân biệt được trong đó không đồng đều, rõ ràng không chỉ có một mình Mộ Giáng Tuyết. Chung quanh, e rằng còn có ít nhất năm người nữa.
“Ngươi đang chạy sao?” Ký ức trước khi hôn mê dần dần trở lại, Trường Tuệ yếu ớt hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì? Có người đang truy đuổi chúng ta sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play