Rõ ràng chỉ định giả vờ say, nhưng không biết vì sao cuối cùng lại thực sự say. Khi tỉnh lại, Trường Tuệ phát hiện mình đang nằm trên sập trong phòng ngủ, còn Mộ Giáng Tuyết thì gục bên cạnh, hôn mê bất tỉnh. Trên người hắn vẫn là bộ y phục hôm qua chưa thay, vương đầy mùi rượu nồng đậm, xem ra cũng say không nhẹ.
Rượu gì mà tác dụng chậm đến mức này?
Trường Tuệ ngồi dậy, đầu óc vẫn còn chút mơ hồ.
Để phòng ngừa vạn nhất, rượu đêm qua là nàng tự tay chọn. Trước kia cũng từng uống, nhưng chưa bao giờ say đến mức này. Cảm giác nghi hoặc dâng lên, nàng quay sang nhìn người đang hôn mê bên cạnh, vừa định vươn tay chạm vào thì Mộ Giáng Tuyết dường như có cảm giác, hàng mi dài khẽ run, rồi mở mắt.
“Sư tôn tỉnh rồi?”
Hắn chống tay ngồi dậy, mái tóc dài xõa trên vai, hòa cùng vạt áo nhăn nhúm rối loạn, cả người mang theo vẻ lười biếng chưa tỉnh ngủ.
Hắn tự nhiên giơ tay lên, mu bàn tay dán nhẹ vào trán Trường Tuệ, giọng còn chút khàn khàn: “Đầu còn choáng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT