Sau khi trở về từ khu săn bắn, Thanh Kỳ đã đổi chỗ ở cho Mộ Giáng Tuyết, khiến Trường Tuệ hoàn toàn lạ lẫm với sân viện mới.
Vốn dĩ nàng đã không giỏi nhớ đường, khi hóa thành nguyên thân lại càng mù phương hướng hơn. Mỗi lần đi là một lần lạc, càng đi càng xa đích đến. Từ khi đến phàm thế, tật xấu này càng nặng thêm.
May mắn là nơi nàng bế quan chính là gác mái cao nhất Hàm Ninh Các. Dù không nhớ đường về, nhưng chỉ cần nhìn chằm chằm vào gác mái rồi nhảy thẳng lên, nàng vẫn có thể trở lại nơi ở.
Bóng đêm đã buông xuống, Hàm Ninh Các vẫn sáng đèn, yên lặng không một tiếng động.
Trường Tuệ mềm oặt nằm rạp trên mặt đất, thử vận khí để biến lại thành hình người nhưng không thành công. Bất đắc dĩ, nàng bò đến bên cửa sổ tắm dưới ánh trăng. Ngoài việc tu luyện bằng cách đả tọa và hấp thu linh khí từ hoa cỏ, nàng còn có thể nhờ nhật nguyệt tinh hoa để dưỡng khí.
Dưới gác mái, một sợi hắc khí uốn lượn hóa thành hình rắn, nhanh chóng leo lên cao, lướt qua trước cửa sổ. Một cơn gió lạnh đột ngột quét tới, khiến nàng rùng mình. Trường Tuệ mở to mắt, mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ. Trong khoảnh khắc, nàng có cảm giác có thứ gì đó âm u liếm qua người mình.
Kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play