Lý Hữu Đức đứng đó chắp tay sau lưng, mặt sượng trân, không cầm lấy thịt, hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi.
Lý Minh Khải thì khác, anh cầm lấy ngay. Không nhận chẳng phải càng làm tình huống khó coi hơn sao?
"Con cảm ơn thím, cảm ơn chị hai, con về trước đây." Nói rồi anh vội vã chạy theo ba mình.
Chờ hai ba con nhà họ Lý đi khuất, người nhà họ Tô mới ngồi xuống ăn cơm.
Không ai nhắc gì đến chuyện nhà họ Lý nữa.
Còn chuyện không giữ khách lại ăn cơm, người nhà họ Tô cũng chẳng cảm thấy có gì phải áy náy. Ngược lại, họ thấy đó là điều hiển nhiên. Ăn cái gì mà ăn? Giữa hai nhà đâu có quan hệ gì tốt đẹp đâu. Lẽ nào phải làm khó bản thân, ép mình ngồi ăn chung với họ sao?
Nhà họ Tô không phải loại người coi tiền như rác. Lúc nghèo khó, người ta thờ ơ lạnh nhạt, bây giờ có chút khá giả lại đến gần gũi, chẳng lẽ ta phải hồ đồ mà tiếp nhận sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play