Tin dữ này vừa lan ra trong thôn, chẳng mấy chốc đã truyền lên trên thị trấn.
Trên trấn nghe tin, ai nấy cũng sững sờ. Giờ đây, chủ tịch Vương đã bị đình chỉ công tác, xem tình hình này chắc chắn không thể tiếp tục giữ chức được nữa. Tầm nhìn hạn hẹp, quản lý thì yếu kém, thế thì còn làm chủ tịch trấn thế nào được nữa? Chẳng phải chỉ gây thêm rắc rối cho công việc sao?
Những người khác trên trấn vẫn đang chờ chỉ thị từ cấp trên, chẳng ai biết bước tiếp theo phải làm gì.
Lão bí thư lập tức dẫn theo phó chủ tịch Lâm đến thẳng thôn Tiểu Hoắc. Hai người không ghé chi bộ thôn mà đi thẳng đến nhà họ Tô. Đến thật đúng lúc, cả nhà đang quây quần ăn cơm trưa.
Tô Tiến Sơn nhìn thấy hai người tới nhưng chẳng buồn tiếp đón niềm nở. Giờ ông cũng có thế lực riêng rồi. Theo lời cô cháu gái lớn của ông nói, nhà họ Tô ở đây, chỉ cần không phạm pháp thì đâu cần phải nhìn sắc mặt ai mà sống?
Mình lại càng không cần phải nịnh bợ ai. Lúc nào muốn rời khỏi thôn Tiểu Hoắc, rời khỏi trấn Bình An thì cứ đi thôi. Nhưng mà, trấn Bình An lại cần đến mình.
Đấy, chẳng phải giờ họ đã tự tìm đến cửa rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT