Là một kẻ từ dân đen leo lên làm bang chủ, Lý Việt Thiên đã trải qua nhiều chuyện. Hắn tự nhủ, hai lần trước bị Tô Tầm chơi khăm là vì không hiểu luật chơi. Lần đầu vì không ngờ cô ta lại bảo vệ người của mình. Hồi đó, đừng nói người làm, ngay cả thiếp thất cũng có thể đem tặng nhau. Lần thứ hai, hắn thất bại vì không biết cách làm ăn.
Trong lòng, hắn tự nhủ nếu hiểu chuyện sớm hơn, đã không thua thiệt trước một người đàn bà.
Lần này, hắn không thể hành động bốc đồng.
"Cô ta giàu thế, chẳng lẽ không có kẻ cướp nào dòm ngó?" Lý Việt Thiên nghĩ. "Tôi không tin là không có ai dám ra tay kiếm mớ tiền đó. Mà cô ta ở đây bao lâu nữa?"
"Anh Thiên, chuyện đó em không rõ. Dù có bám theo, bọn em cũng chỉ dám đứng từ xa nhìn, không dám đến gần. Người của cô ta khôn ngoan lắm. Hôm qua em thử lại gần đoàn xe, nhưng bị đám vệ sĩ trừng mắt làm em sợ đến bủn rủn tay chân, ngã lăn ra đất."
Lý Việt Thiên trừng mắt lườm hắn, trong lòng mắng thầm: Đúng là đồ vô dụng.
"Không nói nhiều nữa, trước cứ tung tin cô ta có nhiều tiền ra. Sau đó chờ thời cơ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play