Tô Dĩnh hơi choáng váng vì tờ tiền mệnh giá lớn này. Chẳng phải chị gái này chi tiền quá dễ dàng sao! Đây là một tờ mười đồng đó! Không sợ nhà mình giữ luôn à? Bây giờ chẳng có ai làm chứng là nhà mình đã nhận tiền, nếu lừa gạt chị ta, chị ta cũng chẳng biết kêu ai...
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Tô Dĩnh vẫn quyết định nhận tiền. Với kiểu chi tiền hào phóng này, giữ tiền trong tay mình còn hơn, sau này trừ xong rồi trả lại là được, khỏi phải để người khác lừa chị ta mất.
Tuy vậy Tô Dĩnh vẫn thận trọng nói: "Nói trước nhé, nhà em không phải đang làm ăn với chị đâu, không có chuyện buôn bán gì ở đây cả. Nhà em hoàn toàn là giúp đỡ nhau thôi. Nếu chị không dùng đèn dầu, có thể tự nghĩ cách khác càng tốt, nhà em cũng đỡ phiền."
Nghe xong, Ninh Quyên vội đáp: "Chị biết mà, chị biết mà, chị không nói lung tung đâu! Cảm ơn tấm lòng tốt của nhà em!"
Tô Dĩnh ngẩn ra, Ninh Quyên nói chuyện dễ chịu đến mức làm cô đột nhiên không biết nói gì...
Đúng lúc đó, bụng Ninh Quyên kêu lên, cô ấy vẫn chưa ăn tối.
Lúc chiều đại đội đã thông báo cho các hộ gia đình chuẩn bị cơm tối cho thanh niên trí thức mới và nhà Tô Dĩnh cũng đã chuẩn bị. Tô Dĩnh định mang cơm cho Ninh Quyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT