Lư Đản nhíu chặt mày, dáng vẻ giống Tô nhị bá thu nhỏ vài lần!
Tô Dĩnh thấy mọi người đều đã suy nghĩ kỹ bèn giải thích: "Các em nghĩ xem, đám người Tô Đại Điền đến gây sự là cái sai của họ, nhưng các em đánh không lại họ! Lúc này chọn đánh là biểu hiện ngu ngốc, vì chắc chắn sẽ bị đánh, bị đánh rất đau đó! Vậy chị hỏi các em, bây giờ có đau không?"
Chín đứa trẻ có bảy đứa hét lớn: "Đau!"
Tô Dĩnh tiếp tục: "Đúng rồi, bị đánh đau lắm nên các em phải chạy trước! Chạy về rồi nói sau, khi về thôn hoặc tìm cha mẹ hoặc tìm anh chị giúp các em đòi lại công bằng, đó mới là cách làm đúng nhất."
Mấy đứa trẻ suy nghĩ, thấy cũng có lý!
Tô Mậu vẫn không phục lắm nhưng không dám lớn tiếng với chị, chỉ nhỏ giọng nói: "Nhưng... nhưng nếu chạy thì chẳng phải là chúng ta nhận thua sao..."
Trẻ con hiểu gì, chỉ biết thua thì mất mặt...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play