Hai người tìm một tảng đá bằng phẳng, đảm bảo xung quanh an toàn, rồi đặt Đuôi Nhỏ xuống trước mặt, để nó tự khám phá.
Đuôi Nhỏ có lá gan không lớn, thoáng nhìn đá lởm chởm xung quanh, nên cũng không dám đi xa, chỉ quanh quẩn ở chân của hai người, móng vuốt nhỏ sờ sờ chỗ này, gãi gãi chỗ kia, tự mình chơi rất vui vẻ.
Ngạn Trình chăm chú nhìn nó, trong mắt tràn đầy nhu sắc.
Cẩm Ninh uống một ngụm rượu nếp cẩm, hỏi cậu: “Lần này trở về, cậu có muốn đưa Đuôi Nhỏ theo không?”
Ngạn Trình lắc đầu: “Tạm thời không mang theo, em còn bận bịu mấy tháng nữa, không thể chăm sóc nó.”
“Tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, không phải muốn thúc giục cậu đâu, càng không nghĩ rằng Đuôi Nhỏ phiền phức, bất kể khi nào cậu muốn đưa nó đi thì nói với tôi, đừng vì ngại ngùng mà không nói, vốn dĩ là tôi thay mặt cậu chăm sóc nó mà.”
“Vâng, em biết rồi.” Ngạn Trình ngồi dậy nhìn về phía Cẩm Ninh, “Giữa chúng ta không cần phải khách khí, có gì cứ nói thẳng, đó là nguyên tắc chung mà chúng ta ngầm đồng ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play