Hai người thương lượng phân chia công việc, Ôn Diễm bị phớt lờ liền rầu rĩ không vui mà đứng cứng nhắc tại chỗ, anh vậy mà quên mất Ngạn Trình có Đuôi Nhỏ trợ công, lại cho cậu ta có một cơ hội lợi dụng.
Anh oán hận xắn tay áo sơ mi lên, chuẩn bị đi vào, Ngạn Trình vội vàng nói: “Anh Diễm, không phải anh vừa mới nói có việc bận sao, nếu không anh cứ đi trước đi, ở đây có em hỗ trợ là đủ rồi.”
Cẩm Ninh lúc này nhớ tới Ôn Diễm, ngẩng đầu nhìn anh, “Ngài có việc thì mau đi đi, có Ngạn Trình giúp tôi là được rồi.”
Nói xong, không đợi Ôn Diễm phản hồi, cô lập tức cúi đầu bận rộn.
Ôn Diễm nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, mở mắt nhìn Ngạn Trình đầy ý tứ.
Anh nghiến răng cố nở một nụ cười, khẽ gật đầu với cậu ta, giống như muốn nói, được, được lắm Ngạn Trình.
Ngạn Trình nở một nụ cười ngây thơ vô hại với anh, ngữ khí trong sáng nói: “Anh Diễm đi thong thả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT