Phà đưa Cẩm Ninh đến một làng chài trong đảo mà Phương An nói, nơi này bốn bề là biển cả, không có nhà hàng cũng không có khách sạn, những ngôi nhà hai tầng chỉnh tề nằm bên bờ biển đều là nhà của ngư dân địa phương, trước cổng phần lớn treo đầy dụng cụ đánh cá, sau khi tu dưỡng một thời gian, sẽ lại cùng chủ nhân đạp sóng rẽ gió.
Bởi vì đang trong mùa cấm đánh bắt, bên bờ biển đậu đầy thuyền đánh cá, xa xa còn có một vùng nuôi cá hình chữ điền, chính là làng trên mặt biển mà Phương An nói.
Muốn đến đó, còn phải ngồi thuyền, vì thời gian có hạn, nên hôm nay không có cơ hội, để cuối tuần đến đi.
Thu hồi tầm mắt, Cẩm Ninh chậm rãi đi dọc theo bờ biển, gió biển là bạn đồng hành duy nhất của cô, tai nghe tiếng sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ cát, thỉnh thoảng xen lẫn với tiếng trẻ con nô đùa ầm ĩ.
Mọi thứ đều rất yên bình và thư thái.
Đi được một lúc, bụng Cẩm Ninh bắt đầu reo vang, cô mới nhớ ra mình vẫn chưa ăn trưa.
Nhìn đồng hồ, đã 4h30’.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT