Đến lúc này, nếu còn cứng đầu, anh sợ rằng mình sẽ phải nằm ở đây mất, không nói đến việc bị mổ thương, thì việc bị phân chim làm bẩn cơ thể chắc chắn là điều có thể xảy ra.
Ôn Diễm buộc mình phải bình tĩnh lại, chờ cho đến khi tứ chi không còn cứng đờ nữa, anh nhanh chóng mở túi bánh mì ra, ném một miếng xuống đất cho đám bồ câu.
Ngay khi miếng bánh mì chạm đất, tất cả các con bồ câu đồng loạt nhìn về phía nó, sau một giây, chúng lại ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Diễm.
Một dấu hỏi từ từ xuất hiện trên đầu Ôn Diễm, sao chúng không ăn?
Trong lúc đang buồn bực, một bác gái ngồi trên ghế dài bên cạnh cười nói: “Chàng trai trẻ, những con bồ câu ở đây không ăn bánh mì rơi trên mặt đất, cậu phải bóp vụn, đặt trong lòng bàn tay, rồi cho chúng ăn, giống như tôi này.”
Bác gái nói rồi đặt miếng bánh mì đã bóp vụn vào lòng bàn tay mình, sau đó giơ cao tay lên ra hiệu.
Những con bồ câu xung quanh lập tức bay đến, mỗi con một miếng, ăn xong thì hạ cánh, chờ đợi được cho lần ăn thứ hai, rất có trật tự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play