Ôn Diễm mặc một bộ ghi lê được cắt may tỉ mỉ, chân dài vai rộng eo thon, lại thêm khuôn mặt đẹp quá đáng, anh vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
Anh dường như đã quen với những ánh nhìn như vậy, sải bước tự tin về phía chiếc ghế dài xa đám đông nhất.
Chiếc ghế sạch sẽ hơn anh tưởng, nên anh trực tiếp ngồi xuống mà không cần suy nghĩ.
Anh đặt túi bánh mì xuống bên cạnh, chờ Cẩm Ninh đến cho chim ăn, dù sao anh cũng không biết làm.
Anh lặng lẽ quan sát mọi người xung quanh, những đứa trẻ mới biết đi đang đuổi theo mấy con bồ câu ở giữa sân, bước đi tập tễnh tạo ra hiệu ứng rung chuyển, đuổi bồ câu bay nhảy khắp nơi, dưới ánh nắng mặt trời có thể thấy bụi bặm khi chúng bay lên.
Có lẽ để giải tỏa sự bức xúc trong lòng, có một con bồ câu bay thấp, quay vòng quanh một đứa trẻ, sau đó phách lối thải phân từ trên trời giáng xuống, nếu không phải người mẹ kịp thời kéo đứa trẻ lại, thì chắc chắn đã rơi trúng đầu rồi.
Ôn Diễm trong lòng ghét bỏ mà chậc một tiếng, đồng thời vô thức nhìn lên đỉnh đầu mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT