Chiếc xe thể thao hạ cửa sổ xuống, bên trong còn một thanh niên tóc vàng ngoắc tay với Hoắc Triển Ngôn: “Xe tôi lái đi trước nhé.”
Hoắc Triển Ngôn không buồn quay đầu, chỉ đáp gọn một tiếng: “Tùy.” Sau đó, hắn đi thẳng về phía Văn Tiêu.
Từ nhỏ đến lớn, Hoắc Triển Ngôn đã rất cao. Văn Tiêu ngẩng đầu nhìn hắn một cái, ước chừng chiều cao phải trên 1m83.
Thêm vào đó, từ bé thân hình hắn đã rắn chắc hơn người, từng cử chỉ đều mang lại cảm giác đầy sức mạnh. Khi đứng trước mặt người khác, hắn chẳng khác nào một bức tường vững chãi.
Chỉ là... màu tóc đỏ này…
Văn Tiêu nhíu mày, trong đầu vô thức nảy ra vài suy nghĩ không mấy tốt đẹp.
“Thế nào? Anh đây nhuộm tóc đẹp chứ? Ba ngày không gặp, phải nhìn bằng con mắt khác đi đấy.” Hoắc Triển Ngôn sải bước dài, chỉ hai ba bước đã đến trước mặt Văn Tiêu, còn cười lộ ra hàm răng trắng sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play