Văn Tiêu cảm giác mình đang mơ thấy một đám lửa lớn, hơi nóng bao trùm khiến toàn thân cậu như bị nung đỏ, cơ thể nặng trĩu, chẳng khác nào bị đổ đầy chì lỏng, ngay cả mí mắt cũng không thể nâng lên.
Cậu dường như đang nằm trên một chiếc giường mềm mại, bên tai vang lên tiếng nói chuyện khe khẽ, trong lòng bàn tay còn có một cảm giác mềm mại, ai đó đang nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu.
Cảm giác này rất quen thuộc, giống như đã từng xảy ra từ rất lâu về trước.
Khi tỉnh lại, Văn Tiêu phát hiện mình đang đứng trong một phòng học quen thuộc nhưng cũng đầy xa lạ.
Mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ ảo, chỉ có ánh sáng từ ô cửa sổ hắt vào, phản chiếu những tia nắng lung linh. Dường như đang là mùa hè rực rỡ, ánh mặt trời gay gắt đến mức khiến làn da nóng rát.
Cậu nghe thấy chính mình nói: “Cậu không nghe thấy à? Tôi bảo cậu dọn sạch tất cả phòng học trống trên tầng này.”
Dù không thể thấy nét mặt của bản thân, nhưng Văn Tiêu có thể đoán được chắc chắn trông cậu lúc này không có gì dễ chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT