Luận về thủ pháp bẻ xương tháo khớp, cả Kim Lăng này không ai giỏi hơn ta.
Sau khi tháo rời hai cánh tay của Trần Hoán và sai người lôi hắn vứt ra cửa sau, ta còn chưa kịp thương xuân tiếc thu thì đã bị cuốn vào công việc bận tối mặt mũi.
Vốn dĩ đã bận đến sứt đầu mẻ trán, vậy mà bên tai còn có người lải nhải không dứt:
“Cả Đông Thị này, nhà giàu nhất chính là nhà họ Triệu. Chỉ cần con gật đầu, họ Triệu lập tức mang sính lễ tới cửa.”
“Ta biết con mắt con cao hơn đỉnh đầu, một lòng chỉ thích đám thư sinh. Nhưng từ xưa đến nay, môn đăng hộ đối vẫn là quan trọng nhất.”
Ta một tay nhấc cái đùi heo nặng mấy chục cân lên, điềm nhiên nói:
“Bà Tôn, tránh ra một chút.”
Sau khi treo đùi heo muối lên phơi gió, ta phủi phủi tay, quay người lại nhấc thêm một cái nữa đặt lên thớt.
Bà Tôn gọi “Trịnh cô nương” mấy lần liền, thấy ta không để ý, bà ta lập tức the thé lên:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT