Trên đường tiễn Mạnh Vũ Lam đến Thái Học Viện, ta nghiêng đầu tựa vào hõm vai hắn, ôm chặt lấy eo hắn, một chút cũng không nỡ buông ra.
Đến khi hắn xuống xe, bước vào trong viện, ta ngồi trên xe ngựa trở về, thở dài thườn thượt, mới chợt nhớ ra—hỏng rồi! Ta quên dặn hắn phải nghiền nát Trần Hoán trong kỳ thi Lục Nghệ Đại Bỉ!
…Nhưng mà, nghĩ lại thì, dù ta không nhắc, Trần Hoán muốn thắng được Mạnh Vũ Lam ư? Trừ phi hai tay của Mạnh Vũ Lam bị phế!
Kỳ thi Lục Nghệ Đại Bỉ của Thái Học Viện là một sự kiện lớn, lúc trà dư tửu hậu, dân chúng Kim Lăng ai ai cũng bàn tán. Mấy năm trước ta cũng tham gia, một là vì Trần Hoán, hai là để góp vui.
Nhưng năm nay khác hẳn.
Ta không còn bận tâm đến Trần Hoán nữa, Mạnh Vũ Lam lại càng chẳng cần ta lo lắng. Từ khi hắn vào Thái Học Viện năm mười bốn tuổi, năm nào cũng đứng đầu, năm nào cũng đoạt giải quán quân.
Hôm Đại Bỉ diễn ra, ta lại có việc phải đi xem cửa hàng ở Tây Thị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play