Cảnh sắc trong phủ vẫn giống hệt trong trí nhớ, nhưng sau khi tự mình đi một vòng, Tô Thiều Đường mới nhận ra Hầu phủ rộng lớn đến nhường nào.
Văn Thời Uyển là chủ viện, cũng là sân tốt nhất trong Hầu phủ.
Tô Thiều Đường nhẹ nhàng thả lỏng mặt mày. Nàng quả thực có chút kiều khí, nhưng không phải giả vờ. Nàng vốn chán ghét không gian chật chội, nếu phủ đệ này đến xoay người hay đặt chân cũng không có chỗ, e rằng nàng sớm muộn cũng bực bội đến chết mất.
Không để ý đến vẻ mặt ngỡ ngàng của Lạc Thu và Lạc Xuân, nàng dạo quanh một vòng rồi mới quay về Văn Thời Uyển, thuận miệng hỏi: “Thôn trang ở vùng ngoại ô, ai đang trông coi?”
Lạc Thu thoáng giật mình. Phu nhân sau khi gả vào Hầu phủ, rất ít khi hỏi đến chuyện của thôn trang. Trong lòng nàng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn mau chóng đáp: “Phu nhân quên rồi sao? Trước khi phu nhân xuất giá, lão phu nhân đã phái Chu Minh đến trông coi thôn trang.”
Tô Thiều Đường khựng lại, lúc này mới phản ứng ra, lão phu nhân trong miệng Lạc Thu chính là mẫu thân của nguyên thân.
Mẫu thân nguyên thân là một người vô cùng khôn khéo. Bà vốn chỉ là thứ nữ, nhưng lại có thể chung sống hòa thuận với đích nữ, sau khi xuất giá vào Thị Lang phủ cũng là danh chính ngôn thuận làm chính thê. Trong mắt phụ thân nguyên thân, bà vẫn luôn là một người vợ hiền thê lương mẫu, dù có bao nhiêu thiếp thất cũng không ai có thể lay động vị trí của bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play