Qua khe hở hàng rào trúc, ánh sáng cam len lỏi xuyên qua.
Chiếu lên bờ vai bị rám nắng đến đỏ ửng, rớm máu của thiếu niên. Khung xương vốn đã gầy yếu, giờ lại càng mang theo dấu tích của sự giày vò.
Ánh mắt Lận Bạc Chu chợt tối lại. Vết thương này hắn quá quen thuộc, suốt đường hành quân, không ít binh sĩ bị cháy nắng nghiêm trọng, vai và cổ đều in dấu đỏ rát, nếu không chăm sóc kỹ sẽ lở loét. Hắn không ngờ lại thấy nó xuất hiện trên vai Mạnh Hoan.
Thế nhưng, giọng điệu Mạnh Hoan chẳng chút bận tâm, chỉ mải kể những gì mình đã làm, còn có phần đắc ý, như đang chờ được khen ngợi.
Lận Bạc Chu khẽ nhắm mắt lại, ánh mắt dừng trên vai cậu, giọng không nặng nhưng đầy ẩn ý: “Đau không?”
Mạnh Hoan đáp: “Một chút thôi.”
Rồi cậu nhận ra sự lo lắng của hắn, liền an ủi: “Phu quân đừng lo, chỉ là bị cháy nắng thôi, sẽ nhanh khỏi mà.”
Ngón tay Lận Bạc Chu khẽ cuộn lại trên tay áo. Hắn là người chu toàn, với người mình để tâm thì việc nhỏ cũng hóa việc lớn. Nhưng lời trách mắng lại chẳng thể nói ra, hắn chỉ mỉm cười: “Hoan Hoan biết vi phu sẽ để ý.”
Giọng trầm khàn, xen chút khản đặc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play