Sáng sớm, mặt đất ẩm ướt bốc lên mùi tanh của nước, bên ngoài doanh trại vang lên tiếng bánh xe ngựa lăn đều, mọi người dường như đang chuyển đồ ra ngoài, cảnh tượng bận rộn hiện lên rõ rệt.
“Dậy đi, ăn cơm nào. Ăn xong còn lên đường, tranh thủ trời còn mát đi được một đoạn dài.” Có người nói.
Mạnh Hoan bò dậy dụi mắt, sau khi mặc chỉnh tề thì ra ngoài ăn cháo, còn ngáp ngắn ngáp dài khi bưng bát.
Chúc Đông nhắc nhở: “Uống nhiều vào, không thì đi nửa buổi sáng là hết sức, giữa chừng đi không nổi mà tụt lại thì phiền to.”
Mạnh Hoan đành phải gật đầu khổ sở, ăn liền hai bát.
Đặt bát vào chậu, đeo bọc hành lý đi đến cổng doanh trại, Mạnh Hoan phát hiện đại quân vẫn chưa xuất phát, ánh mắt lóe lên: “Vương gia họ không đi sao?”
“Chưa nghe câu ‘binh mã chưa động, lương thảo đi trước’ à? Chúng ta đi cùng đoàn xe vận lương, mà đoàn xe đi chậm,” Chúc Đông nói: “Vương gia dẫn binh, cưỡi ngựa, chắc chắn đi nhanh hơn, sẽ đuổi kịp thôi.”
“…”
Ý là cậu với Lận Bạc Chu mỗi người đi một đường sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT