Mạnh Hoan cầm đũa lên.
Phía trước cậu, Lận Bạc Chu ngồi trên chiếc ghế, chống một tay lên trán, đôi mắt hẹp dài rơi xuống nhìn cậu, hơi thở mang theo hương rượu nhàn nhạt.
Hắn cứ thế ngồi nhìn Mạnh Hoan ăn cơm, ánh mắt dịu dàng đến mức như muốn nhấn chìm người ta.
“……” Bị ánh mắt ấy bao phủ, Mạnh Hoan có phần ngượng ngùng, lùa cơm bằng đũa một cách chậm rãi, khẽ hỏi: “Sao chàng lại tới đây?”
Lận Bạc Chu giọng điệu nhàn nhạt: “Yến tiệc không thấy em, đoán em một mình ở viện sau, sợ em cô đơn nên đến.”
Phủ trước thì tiệc rượu tưng bừng, thức ăn đưa lên không ngớt, nghĩ đến Mạnh Hoan chỉ có thể lẻ loi một mình ở hậu viện, Lận Bạc Chu cũng không biết tại sao, còn khó chịu hơn cả lúc đêm khuya nổi dục vọng, liền chào qua Trần An rồi đến đây.
Mạnh Hoan cúi đầu ăn cơm.
Lận Bạc Chu cúi mắt nhìn cậu ăn, lát sau hỏi: “Hành lý mang theo quân đội em đã chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT