Bức thư này được đặt ở tầng trên cùng trong đống tấu chương, hiển nhiên là có người cố ý đặt ở đó để hắn nhìn thấy.
Lận Bạc Chu thu ánh mắt lại, đầu ngón tay dừng trên bìa thư. Bên cạnh, Trần Khước đứng ngay ngắn, cung kính nói: “Đây là thư do các lão gửi đến nội các, nói rằng muốn trình lên hoàng thượng và vương gia xem xét, thần chỉ thay mặt chuyển giao.”
“Hửm?” Lận Bạc Chu ngước mắt, đôi đồng tử u ám phủ một tầng sương lạnh, rơi lên người Trần Khước.
Nói mới nhớ, suýt nữa thì quên mất chuyện này. Hiện tại hắn và Thôi các lão như hai con hổ đối đầu nhau, đám người thanh lưu trong triều đều đang chờ xem kịch hay, mong chờ cảnh ngư ông đắc lợi khi hạc cò tranh chấp.
Lận Bạc Chu nhìn xuống, đặt tay lên bìa thư, giọng điệu khó đoán: “Các ngươi đã đọc chưa? Nói suy nghĩ của mình đi.”
Hắn muốn kéo cả thanh lưu đảng xuống nước, để Thôi các lão cũng hận luôn bọn họ.
Trần Khước vẫn giữ dáng vẻ hòa nhã, cúi đầu nói: “Thần không dám xem, cũng không rõ nội tình, chỉ đợi vương gia định đoạt.”
Lời của hắn mềm mại mà kín kẽ, nhẹ nhàng đẩy câu hỏi của Lận Bạc Chu trở lại.
Lận Bạc Chu khẽ cười, cũng nói: “Bản vương là người trong cuộc, e rằng nhận xét sẽ thiếu công bằng. Nếu các ngươi không xem, vậy bản vương cũng không xem, giao cho hoàng thượng xử lý đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT