Mạnh Hoan chỉ đơn thuần muốn liếm thử hắn, nhưng khi đầu lưỡi chạm đến làn da ấy, giống như giọt nước rơi xuống mảnh đất khô cằn, trở nên ẩm ướt, mang theo chút trơn mềm.
Làn da dù sao cũng không thể mềm mại như cánh môi.
Mạnh Hoan mím môi, khẽ ngước lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Lận Bạc Chu.
Tiếp đó, cậu liền bị ôm ngang eo nhấc bổng lên.
Lận Bạc Chu cao hơn hắn một vòng, một cánh tay dễ dàng nhấc cậu lên, đặt lại vào lòng: “Không hôn nữa, hôn thêm chút nữa là không kiềm chế được, tối nay Hoan Hoan sẽ không thể nghỉ ngơi tử tế.”
Lận Bạc Chu nói câu này, dáng ngồi nghiêm chỉnh, y phục ngay ngắn, bộ dạng cấm dục, lý trí, hoàn toàn như một vị phu quân mẫu mực đang lo lắng cho sức khỏe của cậu.
Mạnh Hoan vốn có chút tâm tư riêng, nhưng nghe xong câu này, chỉ “ồ” một tiếng, từ từ ngồi dậy.
Cậu cũng không biết cơ thể mình yếu ở chỗ nào, nhưng Lận Bạc Chu không cho thì thôi vậy. Hơn nữa, cậu vốn cũng hơi ngại nên đành ngồi xuống tiếp tục dùng bữa .
Chỉ là, tâm trạng cậu viết hết lên mặt, hàng mi rũ xuống, trông như có chút thất vọng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT