Hắn có thể cảm nhận được hơi thở của Mạnh Hoan hướng về phía mình, câu nói này là dành cho hắn.
Khóe môi Lận Bạc Chu khẽ cong, ngón tay siết lại, trong lòng bỗng nhiên yên tĩnh lạ thường.
Dù hiện tại bệ hạ vô cùng ỷ lại vào hắn, nhưng sau này khi đã đủ lông đủ cánh, trưởng thành hiểu chuyện nhất định sẽ e dè hắn, sẽ không cho hắn ở lại kinh thành, mà sẽ tìm cách đẩy đi thật xa. Vì vậy, Lận Bạc Chu muốn nhân lúc bản thân còn nắm quyền, cố gắng chỉnh đốn triều đình nhiều nhất có thể. Nhưng mọi thứ rồi cũng sẽ kết thúc, với tư cách phiên vương, hắn phải quay về đất phong của mình.
“Được, đến lúc đó ta đưa em đi.”
Mạnh Hoan gật đầu, nâng chén nhấp một ngụm nhỏ.
Uống rượu không thôi có vẻ nhàm chán, cậu quay sang nhìn Lận Bạc Chu: “Rượu mạnh này ngài uống được bao nhiêu?”
Lận Bạc Chu đáp: “Từng say một lần, chắc khoảng năm sáu túi rượu.”
Khi đó, hắn đang săn bắn trên thảo nguyên, bắt được một con mãnh thú hiếm có. Giữa đêm đông trên tuyết nguyên, cả đoàn dựng trại, uống rượu vui vẻ, uống đến mức ngủ mê man không tỉnh.
Đôi mắt đen láy của Mạnh Hoan xoay chuyển, giọng đầy hứng thú: “Vậy là uống rất được nhỉ? Vậy ngài biểu diễn thử đi?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT