Nếu nói thích, gánh hát sẽ ở lại, bằng hữu của nguyên chủ trà trộn trong đó liệu có nhân cơ hội đưa cậu đi không?
Nếu nói không thích sẽ thế nào đây?
Mạnh Hoan ngập ngừng hồi lâu, cuối cùng trả lời: “Cũng bình thường.”
Sau chuyện của Hứa Nhược Lâm, Mạnh Hoan đã mất đi sự tin tưởng đối với đám bằng hữu của nguyên chủ. Lỡ như ra khỏi phủ rồi bị kéo đi bán, bị ép làm lao động khổ sai, thậm chí bị bán vào lầu xanh thì sao? Quá rủi ro.
Lận Bạc Chu dường như không ngờ rằng cậu lại nói không thích, hắn khựng lại trong chốc lát, sau đó gật đầu: “Được, vậy khi nào Hoan Hoan thấy hứng thú, chúng ta sẽ đi xem.”
Mạnh Hoan vội vàng “ừ” một tiếng, lập tức cầm lấy bát cháo tiếp tục chăm sóc Lận Bạc Chu dùng bữa.
Một ít cháo dính lên môi hắn, Mạnh Hoan đưa tay, tự nhiên lau đi.
Lận Bạc Chu ngước mắt nhìn cậu, khóe môi khẽ nhếch lên, cười đầy ẩn ý.
Sau bữa ăn, Lận Bạc Chu nắm tay Mạnh Hoan trò chuyện thì trưởng sử Trần An bước vào, mang theo một chồng thư từ cần xử lý.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play