“Chúng ta mau đi thôi.” Chúc Đông nói.
Bước chân của Mạnh Hoan như bị đóng đinh tại chỗ: “Đi đâu?”
“Xuống khỏi thành lầu. Bên kia giỏi dùng cung tên, đứng ở đây rất nguy hiểm.”
Mạnh Hoan để mặc y kéo mình chạy xuống lầu, vừa khéo tránh được đám binh sĩ đang theo trật tự bước lên thành lâu, mỗi người đứng vào vị trí đã định theo mệnh lệnh.
Khi trở lại con phố lớn, Mạnh Hoan không còn thấy cảnh tượng ngoài thành nữa, nhưng có thể nghe rõ tiếng hí hỗn loạn truyền đến từ bên ngoài.
Trên phố vốn có nhiều người dân bày hàng, lúc này đều vội thu dọn đồ đạc, quay về nhà đóng cửa, cả thành ngập trong một bầu không khí hoảng loạn, như thể ngày tận thế đang đến gần.
Vài bóng người vội vàng chạy đến, người đi đầu là Sơn Hành. Vừa thấy Mạnh Hoan, những giọt mồ hôi trên trán hắn cuối cùng cũng rơi xuống: “Biểu thiếu gia mau về nha môn, không có việc quan trọng thì đừng ra ngoài, vương gia sẽ lo liệu mọi chuyện, có gì ta sẽ lập tức báo lại.”
Rõ ràng hắn là người do Lận Bạc Chu phái tới để bảo vệ Mạnh Hoan.
“Nhưng mà…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play