Cậu cẩn thận canh chừng nồi thuốc, thỉnh thoảng mở nắp quạt cho bớt nóng, ngửi thấy mùi đắng tanh sực lên từ trong nồi.
Mùi thuốc quá nồng, thật ra rất khó ngửi, cũng khó uống, nhưng chỉ có thuốc mới có thể cứu mạng người, nhìn chất lỏng trong nồi dần chuyển sang màu nâu sẫm, mùi đắng tanh càng lúc càng nồng, lòng Mạnh Hoan cũng thấy yên tâm hơn một chút.
Cậu ngồi xổm bên bếp, đợi thuốc sắc xong thì múc một bát còn ấm, đặt vào chiếc giỏ có lót vải cách nhiệt, đậy kín nắp sứ, rồi xách giỏ thuốc lên, bước đi trên con đường đến doanh trại.
Trước cổng doanh trại có buộc vài con ngựa đang nhai đậu và cỏ khô, đứng cạnh đó là mấy thái giám mặc quan bào xanh, cửa trung quân đóng chặt, có lẽ đang bàn bạc chuyện gì quan trọng.
Mạnh Hoan vốn định nhìn thêm một chút, thì bên tai vang lên tiếng nói: “Sao con lại đến đây?”
Là Trần An.
“Con đem thuốc cho vương gia.” Mạnh Hoan đáp.
Trần An biết rõ tình hình của Lận Bạc Chu, khẽ gật đầu: “Giờ vương gia chắc không thể uống thuốc được, trong cung có người đến, là giám quân mới do bệ hạ phái tới, đang tra hỏi tình hình trong doanh trại.”
“Giám quân mới sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT