Ra khỏi cổng thành là một vùng trũng như thung lũng, bốn phía núi non trùng điệp, cây cối rậm rạp, trong những tán cây dày đặc ấy, nếu cưỡi ngựa mà không cúi đầu thì mặt mũi sẽ bị cành lá cào rách đến chảy máu.
“Sáu dãy núi nối tiếp nhau tạo thành thung lũng, địa thế hiểm trở, nếu đến lúc đó kỵ binh bị dẫn vào trong, chặn đường lui, chúng ta có thể đặt pháo và đá tảng trên đỉnh núi, phá vỡ đội hình của địch rồi tiến hành cận chiến.” Chúc Đông lẩm bẩm phân tích.
Mạnh Hoan liếc nhìn địa thế xung quanh, siết chặt dây cương. Dù trời mưa, cậu không lấy bản đồ ra đối chiếu, nhưng trong lòng đã thuộc làu các thế núi, lặng lẽ nghe Chúc Đông nói.
Những điều đó cậu đều đã hiểu rõ. Mạnh Hoan đổi hướng, đi lên đỉnh núi, mưa thấm qua áo tơi trượt xuống cổ và tai, để lại những vệt nước lạnh ngắt. Tóc cũng đã gần như ướt sũng, chỉ có bộ y phục bên trong còn hơi khô, dính sát vào người.
Mạnh Hoan nhìn xuống dưới chân núi, nói:
“Nơi này giống như một cái bình.”
Bốn phía cao ngất, chỉ có phía ngoài cổng thành là bằng phẳng hơn, mà cổng thành thì đóng chặt, trông như một chiếc bình nước bị bịt miệng, cũng giống như một cái bẫy bắt cá.
“Đúng vậy.” Chúc Đông đáp: “Nếu kỵ binh vào được mảnh đồng bằng này, thì chắc chắn không thoát ra được. Giờ chúng ta phải tìm xem cái ‘bình’ này có chỗ nào rò nước không, để đến khi đánh úp không bị quân địch từ bên ngoài xông vào tiếp viện.”
Chúc Đông càng nói càng hăng:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play