Lý Đan không khỏi chán nản, tự trách mình đến hơi bốc đồng, sao phải làm cái trò bất ngờ tất vẩn này, đáng lẽ nên gọi điện thoại cho anh ấy trước.
Haiz, đúng là hoàn toàn khác với những gì cô ấy tưởng tượng.
Trước khi đến, Lý Đan ngồi trên xe cứ tưởng tượng, mình đến trước mặt Vương Khải, anh ấy sẽ kích động và vui mừng như thế nào.
Kết quả, đến lâu như vậy, ngay cả bóng người cũng không thấy, còn cô ấy thì vừa mệt vừa đói lại vừa bực bội vì không gặp được người.
Quản lý ký túc xá thấy Lý Đan ủ rũ đi xuống từ ký túc xá, vội vàng nói, "Cô gái, tôi mới nhớ ra, thầy Vương đã ra ngoài từ sáng sớm, cũng không thấy về, vừa rồi cô gõ cửa không có ai trả lời phải không?"
"Vâng, bác ơi, vậy bác có biết anh ấy đi đâu không?" Lý Đan hỏi với giọng ấm ức.
Bác quản lý ký túc xá nói, "Hoặc là đến thư viện, hoặc là đến nhà xuất bản hoặc là đến trường đại học dành cho người cao tuổi dạy học tình nguyện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT