Người phụ nữ vội vàng ôm thằng bé, trách móc Chu Vân: "Ôi chao, chị này, sao chị lại đi giành đồ ăn với trẻ con? Chị thật quá đáng!"
"Tôi khinh! Cô bị mù à?" Chu Vân cũng không khách khí, tức giận nói: "Miếng bánh mì này là tôi vừa đưa cho cháu gái nhỏ này, bị thằng nhóc tham ăn này giật mất, cô còn nói được sao? Nếu tôi là mẹ nó, tôi sẽ đánh cho nó một trận, mới ăn hai miếng bánh tráng, lại đi giật đồ của người khác ăn? Đồ không có giáo dục, mang ra ngoài thật mất mặt!"
Vừa nói, liền nhét miếng bánh mì vừa giật lại vào tay bé gái: "Cầm cho chắc, đừng để người ta giật mất."
Bé gái ngẩn người, hai tay nắm chặt miếng bánh mì, đồng thời, hai mắt lại rơi lệ, không biết là bị dọa hay sao.
Người phụ nữ đối diện thấy Chu Vân mắng khó nghe, cũng ngẩn người, ban đầu, cô ta thấy Chu Vân ăn mặc thời trang, là phụ nữ thành phố, tưởng là người nói năng nhỏ nhẹ dịu dàng, không ngờ, vừa nổi giận lên, còn ghê gớm hơn cô ta.
Chu Vân mắng xong, liền không nhìn bọn họ nữa, tự mình ăn bánh mì, uống nước ngọt.
Bé gái cúi đầu, cẩn thận gặm bánh mì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT