“Bà.” Giang Đại Phi lên tiếng: “Thật ra, lương của cháu, ở thành phố, thuê nhà, đủ cho hai người cháu với Sơn Hạnh rồi.”
Sơn Hạnh hơi nhíu mày: “Chủ yếu là, cháu muốn sau khi vào thành phố, có một công việc làm ăn, e rằng ban đầu sẽ tốn chút vốn. Liền nghĩ trước tiên không sắm sửa đồ, lấy số tiền đó ra làm vốn, đợi sau này kiếm được tiền, muốn sắm gì thì sắm, chỉ là vấn đề thời gian thôi.”
“Cháu cần vốn thì dì cho cháu.” Tiền Thảo Lan vội vàng nói: “Dì còn có lương.”
“Mẹ, lương của mẹ ngoài trả nợ, thì để dành cho anh cả cưới vợ đi.” Giang Mai Hương nói: “Chị dâu, em còn tiết kiệm được chút tiền, bây giờ cũng không dùng đến, chị dâu cần vốn, chi bằng chị lấy dùng trước đi.”
“Sao được? Mai Hương, tiền của em em giữ lấy.” Sơn Hạnh biết, đây là tiền hồi môn mà Giang Mai Hương tự mình tiết kiệm được, cô ấy không thể động vào.
Giang Mai Hương cười nói: “Chị dâu, chị cứ dùng trước đi, đợi sau này em cần dùng, chị trả lại em.”
“Vậy cũng không được, số tiền này em vất vả lắm mới tiết kiệm được, hơn nữa, chị chỉ mới có ý định này, hiện tại rốt cuộc muốn làm ăn gì, cũng chưa nghĩ ra, tiền này cũng không gấp.” Sơn Hạnh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play