Hai bàn tay chồng lên nhau, Cố Mật Như không động đậy. Cúi đầu nhìn thoáng qua, cô có chút ngạc nhiên hơi nhướn mày.
Tư Hiến Xuân nhận ra điều đó, anh lập tức rụt tay về như bị điện giật.
Bàn tay đã chạm vào Cố Mật Như dường như không còn là của anh nữa. Dơ cũng không được, đặt xuống cũng không xong, cuối cùng anh giấu nó vào trong chăn.
Cố Mật Như suýt bật cười, nhưng lúc này chắc chắn không phải thời điểm thích hợp. Nếu cười, Tư Hiến Xuân sẽ nghĩ rằng cô đang chế giễu anh.
Vì vậy, cô kiểm soát biểu cảm, không để lộ bất cứ điều gì rồi tiếp tục cố kéo chăn của Tư Hiến Xuân.
Cô còn nói: “Ngươi trốn cái gì? Những ngày qua đều do ta hầu hạ ngươi.”
Cố Mật Như nói tiếp: “Ta hầu hạ ngươi không phải là không công đâu, sau này ngươi phải lấy thêm tiền về cho ta.”
Nói rồi, cô giữ lấy chăn nhưng không thực sự định giúp anh đi vệ sinh. Anh đã tỉnh, Cố Mật Như cảm thấy anh hoàn toàn có thể tự mình làm được.
Cô chỉ muốn dùng cách này để kích thích phản ứng của Tư Hiến Xuân. Phản ứng ban nãy không phải rất tốt sao? Anh đã dám nắm lấy tay cô rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play