Cô không có một gia đình danh giá, cũng không xuất sắc như Tuyên Địch. Khi thế giới của cả hai quá chênh lệch, cô hoàn toàn không thể gánh vác nổi tình yêu của Bùi Đình Châu.
Càng tiến gần anh, cô càng nhận ra sự nhỏ bé và tầm thường của mình. Những ngày tháng lo được lo mất trong quá khứ, cô không muốn trải qua thêm một lần nào nữa.
Lý trí dần quay trở lại, Quan Tịnh dùng sức đẩy Bùi Đình Châu ra, nhỏ giọng cầu xin anh: "Ngay từ đầu là tôi đi sai đường, là lỗi của tôi khi cố bước vào thế giới của anh. Nhưng dù tôi có cố gắng thế nào cũng không thể với tới được anh. Chúng ta không hợp nhau, thật sự không hợp. Xin anh, hãy buông tha cho tôi, để tôi được sống một cuộc đời bình yên và giản dị, có được không?"
"Không." Bùi Đình Châu nắm chặt tay Quan Tịnh: "Tôi không đồng ý."
Quan Tịnh theo đó lại nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út của anh. Môi cô mấp máy vài lần, muốn hỏi nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại.
Không muốn để lộ thêm bất kỳ sự quan tâm nào, Quan Tịnh rút tay ra khỏi tay anh, không nói thêm gì nữa, xoay người định rời đi.
"Tại sao nhất định phải là em bước vào thế giới của tôi?" Trong căn phòng yên tĩnh, giọng nói của Bùi Đình Châu vọng đến từ phía sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT