Không giống Diên Cảnh chỉ phong ấn tu vi, Di Lục còn phong bế cả ký ức, trở thành một phàm nhân thực sự, hắn đầu thai thành hoàng tử thứ ba của hoàng đế, cũng ở nơi nước Tống dưới trần gian giống Diên Cảnh.

Mặc dù đã biết trước kết cục cuối cùng là thất bại, nhưng Dư Tụng và Mộc Nhất Ngạn vẫn không khỏi dõi theo quá trình lịch kiếp của hai vị sư huynh. Tu sĩ vốn tranh mệnh với trời, trong lòng bọn họ vẫn tin rằng nhân định thắng thiên.

Hai vị sư huynh gặp nhau lần đầu là khi Di Lục theo hoàng đế đến chùa cầu phúc. Dư Tụng cơ thể trong suốt lơ lửng giữa không trung, chỉ người ta: - Sư huynh, đó chính là người ứng kiếp của huynh.

Diên Cảnh nhìn theo hướng đó, Di Lục đứng một mình dưới tán cây cổ bồ đề cao lớn, đang ngẩng đầu nhìn những dải lụa đỏ treo đầy những lời cầu nguyện. Hôm nay gió lớn, từng hàng biển gỗ treo đằng sau va vào nhau, phát ra những tiếng cạch cạch trầm đục, ngay cả ánh hoàng hôn vàng rực cũng bị chấn động theo.

Dù sao trước khi chuyển kiếp cũng là người tu tiên, sau khi đầu thai xuống trần gian còn là hoàng tử tôn quý, không bàn đến những mặt khác, dung mạo của Di Lục cực kỳ xuất chúng, khí chất cũng tuyệt hảo, chỉ cần đứng yên một chỗ đã khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Diên Cảnh đang quan sát hình ảnh đẹp đẽ của người ứng kiếp, bên tai lại vang lên giọng nói thực tế và vô tình của sư đệ.

- Sư huynh, huynh phải yêu hắn, sau đó giết hắn.

- Yêu như thế nào?

"Yêu" là một từ hết sức xa lạ với tu sĩ vô tình đạo, Dư Tụng cũng chỉ hiểu sơ sơ về chuyện này, bèn lấy một quyển sách tranh từ trong tay áo càn khôn, mở ra một trang: - Đối xử tốt với hắn.

Thế nào mới gọi là đối xử tốt với hắn, Diên Cảnh không hiểu, sau một thoáng suy nghĩ, y đi vào mái hiên lấy bút mực và một tấm biển gỗ chưa viết gì.

Cơn gió thổi tăng bào mộc mạc trên người y phồng lên, vẻ mặt y không chút dao động, bình tĩnh bước từng bước lên bậc thang, đi tới trước mặt Di Lục, rồi đưa đồ trong tay ra.

Vốn đã quen không nói lời nào, Diên Cảnh thậm chí còn không hành lễ, chỉ lạnh mặt duy trì động tác đưa đồ.

Di Lục thoáng ngạc nhiên, sau đó hiểu ra mà đưa tay nhận bút và biển gỗ.

Không có lời cảm ơn, không một câu hàn huyên, thậm chí cũng chẳng hỏi thân phận của đối phương, hai người đứng đối diện nhau, trên khuôn mặt là biểu cảm lạnh tanh giống y như đúc. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Xong đời, Dư Tụng đỡ trán, với cái kiểu vô tình đạo như này của bọn họ mà động lòng được mới là lạ.

Di Lục khẽ lay vài tấm lụa đỏ trên cây, lướt qua những lời cầu nguyện với những cái tên khác nhau, có người cầu bình an phú quý, cũng có người cầu đề tên bảng vàng.

Nhất thời không nghĩ ra mình mong cầu điều gì, hắn cầm bút do dự một lúc, cuối cùng chỉ viết tên mình, đang định tìm một nhánh cây để treo lên thì biển gỗ bỗng bị lấy đi.

Diên Cảnh nói ngắn gọn, giọng điệu không chút dao động: - Để ta.

Vị tăng nhân áo xám nhanh nhẹn trèo lên cành cây, biển gỗ được treo ở nơi cao nhất y có thể với tới, chỉ mất một thoáng đã trèo lên rồi leo xuống, khi đứng trước mặt Di Lục thì đã trở về với dáng vẻ vừa rồi, tựa như chưa từng làm gì.

Y trông rất trẻ, nhưng trong mắt lạ có sự vắng lặng không phù hợp với độ tuổi.

- Xưng hô như thế nào?

Cuối cùng Di Lục cũng mở miệng, nói ra câu đầu tiên giữa hai người.

Cả hai lần lượt nói tên họ, rồi lại rơi vào im lặng, tính tình vốn như vậy, bọn họ cũng không cảm thấy xấu hổ, Di Lục tiếp tục xem lời cầu nguyện của người khác, Diên Cảnh chỉ im lặng nhìn hắn.

Mãi đến khi trời sập tối, có cung nhân đến tìm Di Lục, hắn chắp tay sau lưng, nhìn Diên Cảnh.

- Ta đi đây.

Diên Cảnh ừm một tiếng, Dư Tụng lơ lửng giữa không trung, vẻ mặt hóa đá, chỉ có vậy, chỉ có vậy thôi? Chỉ ừm một tiếng thôi á? Cứ cái đà này thì động lòng kiểu gì, không động lòng thì làm sao ứng kiếp? ( app TYT - tytnovel )

Một người là hoàng tử, một người là hòa thượng, có thể đây là lần duy nhất trong đời họ gặp nhau, thế mà chỉ nói mấy câu qua loa rồi đi luôn?

Dư Tụng trừng sắp lòi cả tròng mắt, không thấy bọn họ đối xử đặc biệt gì với nhau, chứ đừng nói chi là yêu từ cái nhìn đầu tiên, củi khô bốc lửa.

Hắn đã hết hy vọng, thật ra con người vẫn nên tin vào Thiên Đạo, đã nói lần này lịch kiếp thất bại thì chắc chắn sẽ thất bại.

Hơn nữa, còn thất bại ngay từ vạch xuất phát!

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play