Tô Thanh Hòa sững sờ. Sao mẹ cô lại đột nhiên đổi giọng thế này? Không phải đã thống nhất là nói người ta chuyển đi rồi sao? Sao bây giờ lại thành thế này?
Mẹ ơi, đừng có kéo chân con nữa… Đó đều là con trai ruột của mẹ mà…
“Mẹ, là con chưa nói rõ. Người ta chuyển đi rồi, không tiện qua lại nữa.” Tô Thanh Hòa cắn răng giải thích.
Cao Tú Lan đau lòng: “Thanh Miêu Nhi à, con còn nhỏ, chưa hiểu chuyện. Người ta chỉ nói thế thôi. Ai đời nào họ hàng chuyển đi là tuyệt giao đâu? Chẳng qua là thấy nhà mình làm phiền họ quá thôi. Nếu chỉ có một mình con, người ta chắc chắn chẳng có gì để nói. Nhưng một đại gia đình thế này, ai mà nuôi nổi mãi? Không tin con hỏi anh chị con xem. Hỏi xem họ có sẵn lòng nuôi cả nhà không? Chỉ nuôi mình con thôi là bọn nó đã không vui rồi. Đấy là con còn là em gái ruột của bọn nó đấy!”
“Mẹ, không có chuyện đó đâu! Con nuôi em gái con mà, con vui lắm!” Tô Ái Đảng lớn tiếng phản bác. Anh ấy không thể để ai hiểu lầm tấm lòng của mình với em gái được. Anh ấy còn hận không thể móc tim gan ra nữa kìa!
Tô Ái Quốc thì hổ thẹn: “Mẹ, con là con trai cả mà vô dụng, không giúp được em, còn trở thành gánh nặng cho em. Lát nữa con và Ái Đảng sẽ vào rừng kiếm thịt. Từ giờ, tụi con sẽ nuôi em gái. Dù không có cha nuôi thì em gái vẫn sẽ được ăn thịt, ăn gạo trắng!”
Tô Ái Hoa lên tiếng: “Mẹ, từ giờ tụi con sẽ tốt với em gái. Con biết không thể tiếp tục như vậy được nữa, sẽ làm liên lụy đến em. Trước đây con còn mong người ta tìm cho em một tấm chồng trên huyện. May mà em gái con giỏi giang, tự mình kiếm được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT