Sáng sớm, Cao Tú Lan đi ra khỏi phòng, Tô Thanh Hòa đã nấu sẵn một nồi cháo, chờ bà ấy chia đồ ăn cho cả nhà.
Nét mặt Cao Tú Lan hồng hào, nhưng vẫn xụ mặt, vì vậy không thấy được tâm trạng của bà ấy là vui hay buồn.
Bà ấy vừa chia đồ ăn vừa nói: “Mau ăn đi, lề mề ở đó làm gì? Ăn xong thì bắt đầu làm việc. Ăn no mà không mau đi làm việc thì chẳng lẽ chờ tới khi đói bụng mới đi làm sao?”
Ba đứa con trai và hai cô con dâu đều nhanh nhẹn đổ cháo vào miệng. Sáng sớm họ không dám chọc giận mẹ. Lỡ bị cắt mất bữa sáng thì phải làm sao?
Bọn nhỏ cũng nhanh nhẹn ăn cơm, chỉ sợ ăn chậm thì không còn đồ mà ăn nữa.
Cao Tú Lan vẫn tiếp tục lải nhải: “Chúng mày đều phải ra sức làm việc, đừng sợ khổ sợ mệt. Chúng mày đã ăn thịt con gà mái già của tao rồi, nếu không chịu làm việc chăm chỉ thì chúng mày có xứng đáng với tao không?”
Mọi người đều lắc đầu nguầy nguậy.
Tô Thanh Hòa khó hiểu nhìn Cao Tú Lan. Đáng lý ra đồng chí Cao Tú Lan phải phát hiện con gà mái mới rồi mới đúng chứ, cho dù không kích động thì tâm trạng cũng phải vui vẻ hơn, sao mới sáng ra đã quở trách anh trai chị dâu của cô rồi?
Nói xong, Cao Tú Lan vừa uống cháo vừa buồn bã nói: “Thanh Miêu Nhi, tối qua mẹ nằm mơ cũng mơ thấy con gà mái già nhà mình, mẹ đau lòng lắm… Không được, lát nữa mẹ con mình phải lên huyện một chuyến, tìm cha nuôi của con hỏi thử xem họ có thể kiếm được gà mái cho mẹ con mình không.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT