Sau khi nhìn chiếc xe dần dần đi xa, Tô Thanh Hòa mới hụt hẫng rời khỏi bến xe.
“Ký chủ, các quân tẩu trong thiên hà có trách nhiệm giúp các quân nhân của mình không bị vướng bận chuyện gia đình hậu phương. Hành động vừa rồi của cô có thể khiến quân nhân nhớ nhung lưu luyến, không thể cống hiến hết mình cho tổ quốc được.”
Tô Thanh Hòa đáp: “Trong lòng tôi, Trường An không chỉ là một người quân nhân mà còn là chồng của tôi nữa. Tôi muốn anh ấy biết rằng ở nhà luôn có người chờ anh ấy sống sót trở về.” Cô không muốn Trường An cứ mặc kệ tất cả, liều mình lao lên rồi táng thân trong chốn mưa bom bão đạn.
Rời khỏi bến xe, Tô Thanh Hòa xách hành lý đi thẳng đến trường đại học. Vì trường sẽ cấp phát các đồ dùng cần thiết, hơn nữa giờ cũng đang là mùa hè nên cô không mang theo quá nhiều đồ đạc. Cô để phần lớn đồ đạc trong không gian trữ vật, chỉ xách theo một chiếc túi đựng quần áo và sách bút mới mua, cùng một chiếc túi đựng đồ dùng cá nhân.
Tô Thanh Hòa học ngành y học lâm sàng, đây là ngành mà Bí thư Cố đã đăng ký giúp cô.
Khi biết thời gian đào tạo của ngành học này, Tô Thanh Hòa đã muốn từ chối ngay.
Ở thời này, ngành y học lâm sàng phải học sáu năm. Khoan chưa bàn đến chuyện thời gian học dài hay ngắn, cô bấm đầu ngón tay tính toán mới phát hiện mình còn chưa kịp tốt nghiệp thì ngôi trường này đã loạn hết cả lên rồi*.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT