Tại đội sản xuất Hoàng Hà của thôn Tô gia, Tô Thanh Hòa bất lực nhìn mẹ mình ôm chiếc vại lớn trong phòng mà khóc bù lu bù loa. Ờm... Bà ấy đã khóc ít nhất nửa tiếng đồng hồ rồi. Nói chính xác hơn thì sau khi trở về, cô nghỉ ngơi một lát rồi nói với mẹ chuyện sắp xếp công việc sau khi cô đi học đại học, nhưng ai ngờ mẹ cô chỉ nghe được đúng câu cô nói về chuyện đại học, không nghe thấy thêm bất cứ điều gì khác. Sau đấy bà ấy chạy thẳng vào phòng, ôm chặt chiếc vại lớn rồi gào khóc.
“Đại Căn, ông có nghe thấy không? Nhà chúng ta sắp có một sinh viên đại học rồi đấy. Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta rất có tiền đồ, sắp trở thành sinh viên đại học rồi. Ông còn không biết chữ vậy mà con gái chúng ta sắp thành sinh viên đại học rồi…”
“... Mẹ ơi, đừng khóc nữa, chỉ là đi học đại học thôi mà...”
“Học đại học luôn đấy Đại Căn ơi! Chắc ông có nằm mơ cũng không nghĩ rằng nhà mình sẽ sinh ra một phượng hoàng đúng không. Tôi biết ngay con gái út của chúng ta sẽ thành công và mang lại vinh quang cho nhà họ Tô mà. Ông có thấy không? Con gái út của chúng ta giỏi cỡ đó luôn đó.”
Tô Thanh Hòa không cố gắng khuyên bảo nữa mà chỉ đứng bên cạnh chờ.
Cô đợi mãi đến khi Cao Tú Lan khóc xong, bắt đầu lau nước mắt thì mới vội vàng chạy đến đỡ mẹ mình dậy, sau đó lau nước mắt nước mũi rồi mang nước đến cho bà.
Cao Tú Lan nhấp một ngụm, ợ một cái rồi lại bắt đầu mếu máo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play