Tô Thanh Hòa cầm tấm giấy khen, trở về chỗ ngồi của mình.
Cảm nhận được những ánh mắt xung quanh, cô nở nụ cười đáp lại mọi người rồi cúi xuống nhìn tấm giấy khen trong tay. Dù chỉ là một tấm giấy khen bình thường, nhưng lại khiến cô cảm giác như được nhận giấy khen “Học sinh ba tốt” hồi tiểu học.
Cô cảm thấy nó nặng trĩu.
Cá nhân tiên tiến cái gì chứ, đúng là cô đã làm được việc tốt, nhưng bảo cô tiên tiến thì không đúng chút nào, cô chỉ muốn làm một người lạc hậu lười biếng hết ăn rồi ngủ thôi.
Thế mà vì chuyện phân bón hữu cơ, mọi người lại tâng bốc cô lên tận mây xanh.
Nếu không có hệ thống, chắc chắn cô sẽ không bao giờ làm mấy chuyện này. Cô còn phải tìm đọc bao nhiêu sách vở như vậy, bản thân cô đâu có giỏi đến vậy, nếu thấy không còn chút hy vọng nào, cô chắc chắn sẽ là người đầu tiên bỏ cuộc...
“Ký chủ, biết sai để sửa là điều đáng quý. Tôi thấy cách suy nghĩ của cô đang thay đổi. Cách cô suy nghĩ đang thay đổi theo hướng mà mọi người suy nghĩ. Chỉ cần tiếp tục cố gắng, cô sẽ đạt được kỳ vọng của họ thôi. Bổn hệ thống rất tin tưởng bản thân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT