Cố Trường An nắm chặt túi áo, bên trong là một ít đậu phộng rang. Anh không nỡ ăn. Người đang chấp hành nhiệm vụ không được tùy tiện ăn uống.
Nhưng anh muốn mang theo chúng bên mình, như vậy lòng anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn phần nào.
Trên đường đến biên giới, đoàn xe đã dừng chân tại một trạm trung chuyển. Cố Trường An nhìn thấy những tấm ván gỗ xếp dài bên trạm trung chuyển, có vài công nhân đang bận rộn làm việc. Anh biết những tấm gỗ đó được dùng để làm gì.
Cho đến tận bây giờ, nỗi sợ hãi vẫn còn ám ảnh Cố Trường An. Nhưng đôi chân anh cứ như không còn nghe lời anh nữa, chúng không muốn rời khỏi nơi này, chúng muốn sát cánh cùng mọi người, kề vai chiến đấu với mọi người đến cùng.
Đêm đã khuya, sau khi đội tuần tra đi một vòng thì trở về trạm gác để nghỉ ngơi.
Cựu binh tên là Tôn Đại Cương canh gác cùng Cố Trường An cười hỏi: “Này Trường An, hôm nay cậu cứ nhìn lên mặt trăng làm gì thế?”
Cố Trường An thở dài đáp: “Mấy hôm nữa là đến sinh nhật của người yêu em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play