Lòng Lạc Yến chợt trầm xuống, chậm rãi ngoảnh đầu. Nàng trăm triệu cũng không ngờ hai lá bùa vừa rồi lại kém cỏi đến thế. Ngụy Hàn hiện tại cực kì giận dữ, một tay lôi Lưu Phong làm lá chắn thịt, tay kia cầm thanh đao lưỡi cuốn, mắt âm độc nhìn nàng quát: “Lạc Yến! Ngươi đã hứa gì với ta!”
Lạc Yến không đáp, nhìn Trấn Hồn Phù sắp vẽ xong thì ngừng bút. Bút lông vì nàng ấn quá mạnh mà lông bung ra. Phù này rõ ràng hữu hiệu, đám Thương Hồn Điểu giờ này không dám lại gần nàng, sức chiến đấu như bị áp chế, dù chỉ giảm chút ít.
Bằng không, chỉ một Lưu Phong cũng không đủ nhét kẽ răng chúng!
Nàng không trả lời Ngụy Hàn, chỉ giơ bút nói: “Ngươi tránh xa ta ra! Lui về phía kia ba mươi bước! Nếu không, ta không nhưng không vẽ xong Trấn Hồn Phù, còn lập tức lau nó đi! Để xem các ngươi trụ được bao lâu!”
Nàng chỉ hướng ngược với phía về nghĩa trang, mắt mang ý uy hiếp đe dọa.
“Ngươi!”
Tròng mắt Ngụy Hàn như muốn lồi ra, dù không muốn nhưng vẫn phải làm theo. Chu sa trên tường còn chưa khô, lau đi dễ như trở bàn tay. Hắn tận mắt thấy đám Thương Hồn Điểu thay đổi, giờ không thể không tin Lạc Yến thêm lần nữa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT