Lạc Yến nín thở, không dám động đậy, mắt dán chặt vào cánh cửa.
“Kẽo kẹt” Tiếng cửa gỗ khắc hoa lâu ngày không sửa chữa vang lên khô khốc. Người chưa bước vào, một luồng sáng trắng như tuyết đã lóe lên, làm chói mắt nàng, tựa ánh kiếm sắc lướt qua.
Lạc Yến ngẩng đầu, nhíu mày đối diện với ánh mắt kẻ vừa đến, lòng thoáng ngạc nhiên. Người này mặc áo bào trắng, vai áo còn thêu hoa hải đường kéo dài xuống tận eo, trán buộc dây đỏ đan tỉ mỉ.
Là Diêu Kính Song!
“Lạc Yến thân hữu, ta đến cứu ngươi đây!” Diêu Kính Song ngồi xổm xuống, tháo mảnh vải bịt miệng nàng. Lúc này, mặt Lạc Yến đã đỏ bừng vì bị siết.
Nàng há miệng thở dốc, ho vài tiếng, ngơ ngác nhìn hắn: “Sao ngươi biết ta ở đây?”
Diêu Kính Song vừa cởi dây trói cho nàng, vừa chậm rãi đáp: “Chúng ta bắt được Ngụy Hàn. Triệu cô nương sai ta và Lục huynh canh hắn, rồi đi tìm Khương thiếu hiệp. Ngụy Hàn nhát gan, để xin chúng ta thả, bèn khai ra ngươi ở đây. Ai ngờ vừa biết tin thì Trình Miên tiểu thư đã đến. Nàng tin lời Ngụy Hàn, không phân phải trái, còn đánh thương Lục huynh! Ta bàn chuyện với Lục huynh, không dám chậm trễ, bèn đến tìm ngươi trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT