Lạc Yến gật đầu, việc này với nàng không khó khăn gì. “Ừ… Được thôi, chỉ là, Tử Câm tỷ tỷ, sao ngươi lại làm mấy thứ này?”
Triệu Tử Câm nghiêm mặt đáp: “Ta muốn luyện đao. Đao pháp của ta vẫn cần tinh tiến thêm, ta muốn sử dụng nó thuần thục hơn, thấu hiểu mọi khía cạnh của đao. Tông chủ chọn thanh đao này cho ta, ta không muốn phụ lòng kỳ vọng của bà ấy. Vì vậy, mỗi tối ta đều luyện một canh giờ, tăng thêm sự ăn ý giữa ta và thanh đao.”
Lạc Yến nghe xong, mắt sáng rỡ, bừng tỉnh hiểu ra. Việc này không khác gì thầy thuốc luyện tay dùng nhíp gắp vỏ trứng sống, tích lũy kinh nghiệm, rèn giũa căn bản. Trong lòng nàng bỗng dâng lên sự kính nể.
Triệu Tử Câm khẽ nhéo má nàng: “Ăn đi, đao ta đã lau sạch, không dính chút bẩn nào. Chủ yếu là mấy thứ này không thể phí phạm. Trước kia còn có thể cho chim ăn hoặc tặng người, nhưng ở Trình gia thì không tiện…”
Lạc Yến tỏ vẻ thấu hiểu. Trình gia quả thực hoang tàn, gần như không có chút cây cỏ xanh tươi nào. Trình Sóc Thanh từng bị rắn cắn một lần, mười năm sợ dây thừng. Bốn năm trước, bị chuối tây tinh dọa cho kinh hồn, bà ta bèn cho người nhổ sạch mọi hoa cỏ trong Trình gia. Duy chỉ trong viện của Trình Miên còn sót lại một cây, nhưng lá cây ấy đã khô héo từ lâu.
Lạc Yến chậm rãi ăn, đuôi mày khẽ nhíu lại.
Triệu Tử Câm không chút vội vàng, lấy ra một quyển sách bắt đầu xem. Bìa sách màu hồng nhạt tao nhã, vài nét chữ rồng bay phượng múa mà Lạc Yến không đọc được, nhưng thoạt nhìn không giống sách đứng đắn gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT