Thời gian từng chút trôi qua, Lạc Yến ngồi dưới đất tra cứu tư liệu.
Nàng chỉ dùng một tay lật sách, tay kia…
“Ta cho ngươi thời gian mà, không cần phải nắm chặt vậy.” Khương Tịch Châu nhìn bàn tay đang túm vạt áo hắn, thoáng cau mày.
Lạc Yến không buồn ngẩng đầu, cự tuyệt ngay lập tức: “Vừa rồi nếu ta không nắm ngươi, ngươi đã xông qua rồi.”
Diêu Kính Song ngồi cạnh Lạc Yến, ánh mắt đảo qua hai người, nhất thời không biết nói gì.
Hắn nghĩ, nếu Khương huynh muốn đi, mười người như hắn và Lạc Yến cũng không kéo nổi.
Đột nhiên, Lạc Yến mặt mày giãn ra, cười: “Ai da! Có rồi! Ta thử cách này xem!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT