“Hu hu…’’ Tiếng khóc từ nức nở dần chuyển thành gào thét, vang vọng trong cánh rừng tĩnh lặng.
Lạc Yến từ từ nhìn rõ cảnh tượng đoàn người trước mắt, hai người già bảy tám mươi tuổi, năm tráng hán, ba phụ nhân, và một hài tử. Họ mặc tang phục vải bố trắng, trên đầu quấn khăn trắng cùng màu, ai nấy đều cúi mặt khóc rống, lặng lẽ tiến về phía trước.
Tang phục của đứa trẻ dường như không vừa, vạt áo dài lê dưới đất, nhưng trong khu rừng ẩm ướt này lại sạch sẽ lạ thường, không dính chút bùn đất nào.
Lạc Yến đưa tay che miệng, không dám phát ra tiếng.
Đây là một đoàn người vội vã đi chịu tang, nhưng nhìn kỹ, không ai khiêng quan tài, cũng không ai ôm bài vị. Hai tráng hán đi đầu giương cờ dẫn đường, trên cờ là chữ “Điện” to tướng. Những người phía sau vừa khóc thút thít vừa rải tiền giấy, quỷ dị mà trật tự.
Quan trọng hơn, mỗi người đều có sắc mặt xanh trắng, bước chân không chút tiếng động, cứ như trôi nổi trên mặt đất vậy.
Lạc Yến cảm thấy tim mình sắp ngừng đập tới nơi! Chân bất giác nhích gần tới Khương Tịch Châu, tay cẩn thận nắm lấy dây buộc trên tay áo hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play