Hạ Trường Dực lúc này ngồi trước bàn, dáng vẻ yên tĩnh lạ thường. Từ lúc làm vỡ một cái chén vừa nãy, hắn đã không còn phản ứng gì nữa.
Hắn cúi đầu, dường như đang suy ngẫm một vấn đề lớn lao nào đó.
Triệu Tử Cẩm kéo tay áo lên để lộ cánh tay, khoanh tay đứng cạnh, mày đẹp nhíu lại, tỏ vẻ bất mãn: “Hạ Trường Dực, ngươi muốn chỉ trích tật xấu của ta thì cứ nói thẳng, bày đặt làm cái trò gì vậy?”
Nàng nghiến răng: “Thật là, đã bao nhiêu tuổi rồi!”
Nhưng hắn vẫn im lặng như cũ, chẳng phản bác cũng chẳng đồng tình.
Lạc Yến tò mò đứng bên Hạ Trường Dực, nhìn hắn lặng thinh như tượng điêu khắc, rũ vai cụp đuôi, trông rất trầm tư. Nàng bước sang cạnh Lục Thập Lục, hỏi nhỏ: “Vừa nãy họ nói gì với nhau vậy?”
Lục Thập Lục cầm chổi trong tay. Giữa lúc mọi người đều buồn ngủ rũ rượi, chỉ mình hắn vẫn tỉnh táo sáng sủa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play