Nghe vậy, Lạc Yến ngẩng đầu cười: “Ta muốn đọc sách học tập, tiện thể kiếm chút tiền… Không thể cứ mãi dựa vào lộ phí của ngươi và Tử Câm tỷ tỷ được. Tiền thuê phòng ta sẽ nhanh chóng gom đủ trả các ngươi, mai ta ra ngoài tìm việc làm.”
Cắn người miệng mềm, nắm người tay ngắn, đạo lý này nàng hiểu rõ. Lâm Phúc khách điếm một ngày trọ mất 60 văn, nợ càng ngày càng nhiều như quả cầu tuyết lăn, nếu không trả sớm nàng sẽ không gượng nổi.
“Lâm Châu Thành lớn thế này, tìm một việc làm chắc không khó.”
Dù sao nhóm vai chính còn ở đây nhiều ngày, nàng vừa hay tích cóp tiền bạc và trả nợ nhân tình. Quan trọng nhất là tìm Đèn Dẫn Hồn, biết đâu còn giúp được nhóm vai chính chút việc. Nguyên tắc của nàng là báo ân khi có thể, tránh gây phiền hà! Cũng không thể để bất kỳ nhân vật chính tuyến nào, đặc biệt là Trịnh Khắc, chú ý đến mình.
Chuyện khác, để sau rồi từ từ tính. So với đại nghiệp phục ma trừ yêu của họ, cuộc sống của nàng có vẻ nhàn nhã hơn nhiều.
“Có gì đâu, mọi người là bạn mà. Nhưng Lạc cô nương thật hiếu học đấy,” Hạ Trường Dực chân thành khen. “Nếu ngươi cần giúp, nhất định phải nói với chúng ta.”
Nghe hai người trò chuyện, Khương Tịch Châu khẽ liếc sang, kinh ngạc trong mắt càng đậm. Nàng còn phải tự kiếm tiền? Thế lực sau lưng nàng không cho nàng ăn no đã đành, đến cả lộ phí cơ bản để dừng chân cũng không cho sao?
Hắn càng tò mò muốn biết, rốt cuộc nàng từ cái xó xỉnh nào tới mà nghèo đến vậy.
Diêu Kính Song thở dài, trầm giọng: “Lạc Yến thân hữu, Diêu mỗ cũng đang có ý này. Không bằng chúng ta làm cùng nhau?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT